Thơ dự thi của Nguyễn Đức

(VNBĐ – Thơ dự thi).

Một ngày ở La Vuông

Anh gói vào vạt áo
Hương nắng dừa Tam Quan
Và chút tình sóng biển
Thăm La Vuông… La Vuông!

Cỏ xanh dắt sương mù
Mây xoa đầu núi Chúa
Nắng vàng dịu dàng thở
Sáng tháng Giêng rồi sao

Trưa nắng vàng cáu gắt
Ta tháo giọt mồ hôi
Gió thu chiều thêu nhạc
Mây thu mơ màng thơ

Đêm đông xanh huyền ảo
Còn chút gì nhớ quên
Trăng bồng bềnh về lại
La Vuông ước điều chi!
9.2024

 

Dưới bóng dừa quê hương

Nắng lách qua tán lá
Đon đả đón ta về
Hương dừa dâng thơm thảo

Phả vào trong nắng mai

Dưới bóng dừa quê hương
Câu ca dao chưa cũ(*)
Người gánh tuổi thanh xuân

Dừa xanh lên trầm tích

Lá thì thầm với gió
Gió hôn đôi mắt em
Muôn đời ta chẳng hiểu

Dừa ngọt tự bao giờ!

Mai lên miền biên giới
Ta thấy hồn diệu vợi
Lòng vẫn nhớ về em
Và dừa xanh trầm tích.

(*) Ý câu ca dao: Công đâu công uổng công thừa/ Công đâu gánh nước tưới dừa Tam Quan.

NGUYỄN ĐỨC

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Bà Pelagie

Bà ấy là một người phụ nữ năm mươi tuổi, tóc trắng, có phong thái như bà hoàng. “Bà Pelagie”, họ gọi bà thế dù bà không kết hôn…

Mảnh ghép

Minh về tới ngôi nhà cũ lúc xế chiều. Tiếng sóng biển quen thuộc từ xa vọng lại nghe đến nao lòng. Lòng Minh rưng rưng xúc động…

Con viết cho cha trong một chiều lặng gió

Cha chẳng bao giờ nói về yêu thương
chỉ lặng lẽ dậy sớm hơn bình minh con biết
trước khi tiếng gà cất giọng
trước khi cánh đồng trổ chín
bàn tay cha đã nắm cả vụ mùa

Tự khúc chiều quê…

Phía đó nắng chiều rơi khắp lối
Bếp nhà ai giăng khói nồng nàn
Trong mơ đắm bước về rất vội
Bầy dế kêu vọng tiếng thì thầm.