Thơ dự thi của Nguyễn Bá Thuyết

(Thơ dự thi).

Nụ cười Bình Định

Ta vô tình lẫn vào chốn thi ca
Đốm lửa nhỏ giữa biển trời rực đỏ
Con chữ nghèo câu từ trong gian khó
Đau đáu lòng ngưỡng mộ một hồn quê

Ta vắt lòng thầm lặng trút đam mê
Bao da diết theo về Bình Định
Thuở đất nước chia đôi ta thành người lính
Đêm Lại Giang sóng vỗ bàng hoàng

Giấu trong mình những cảm xúc đa đoan
Cơn gió Nam vắt ngang chiều qua phố
Tiếng ve khản đốt cháy ngày nắng lửa
Ngày Vân Canh nghe tiếng má… rành thương!

Bom phát quang lộ nắng cháy chiến trường
Con mắt đỏ khao khát ngày thắng lợi
Bữa ở Tam Quan nhìn trăng em hỏi
Giấc mơ nào… mà anh gọi tên em?

Chiến tranh hết rồi, về bến đỗ bình yên
Thả nỗi nhớ trôi vào trong ký ức
Mùa nối mùa nhận muôn điều rạo rực
Ngày chia tay… anh hẹn như vừa…

Bỗng một ngày anh về lại chốn xưa
Em giấu cơn mưa vào lòng mùa hạ
Anh trở về không còn nghe tiếng má
Bình Định bất ngờ đất cũ nhận ra em…

Em đây rồi! Cô gái chẳng biết tên
Chỉ nhớ mặt và nụ cười Bình Định
Gom gạo khoai đem nuôi người lính
Cảm ơn đời anh lại được gặp em!

Hạnh phúc dâng trào trở lại Tam Quan
Lại say sưa ngắm nụ cười Bình Định
Cả đất trời rạo rực tươi tỉnh…
Đất nước mình hạnh phúc có muôn nơi!

NGUYỄN BÁ THUYẾT

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Duyên An

Về ngồi dưới cây một chiều xanh ướt vai
trăm năm chảy trong thớ vỏ
thơm hoa đại trắng
uống dạt dào mạch nước Côn giang. 

Góp lửa cùng đồng đội

Trong chiến tranh và cả trong thời bình, những người lính quân khí luôn có mặt ở mọi nơi, mọi lúc, sát cánh cùng các binh chủng khác hoàn thành sứ mệnh lịch sử…

Về yên bình dưới bóng cây

Có lẽ, chỉ khi làm bạn với cây, chứng kiến vòng luân hồi của cây, từ những ngọt ngào mà cây mang lại cho đến những mất mát mà cây nhắc nhở thì con người cũng được trải nghiệm…

Bữa tiệc ly

Tôi sẽ không kể cho ai về kết quả chẩn đoán. Tôi sẽ chỉ đơn giản là tiếp tục đeo chiếc mặt nạ mà tôi đã đeo suốt nhiều năm nay, ngay cả khi cơ thể bên trong tôi sẽ thối rữa…