Thơ dự thi của Nguyễn Bá Thuyết

(Thơ dự thi).

Nụ cười Bình Định

Ta vô tình lẫn vào chốn thi ca
Đốm lửa nhỏ giữa biển trời rực đỏ
Con chữ nghèo câu từ trong gian khó
Đau đáu lòng ngưỡng mộ một hồn quê

Ta vắt lòng thầm lặng trút đam mê
Bao da diết theo về Bình Định
Thuở đất nước chia đôi ta thành người lính
Đêm Lại Giang sóng vỗ bàng hoàng

Giấu trong mình những cảm xúc đa đoan
Cơn gió Nam vắt ngang chiều qua phố
Tiếng ve khản đốt cháy ngày nắng lửa
Ngày Vân Canh nghe tiếng má… rành thương!

Bom phát quang lộ nắng cháy chiến trường
Con mắt đỏ khao khát ngày thắng lợi
Bữa ở Tam Quan nhìn trăng em hỏi
Giấc mơ nào… mà anh gọi tên em?

Chiến tranh hết rồi, về bến đỗ bình yên
Thả nỗi nhớ trôi vào trong ký ức
Mùa nối mùa nhận muôn điều rạo rực
Ngày chia tay… anh hẹn như vừa…

Bỗng một ngày anh về lại chốn xưa
Em giấu cơn mưa vào lòng mùa hạ
Anh trở về không còn nghe tiếng má
Bình Định bất ngờ đất cũ nhận ra em…

Em đây rồi! Cô gái chẳng biết tên
Chỉ nhớ mặt và nụ cười Bình Định
Gom gạo khoai đem nuôi người lính
Cảm ơn đời anh lại được gặp em!

Hạnh phúc dâng trào trở lại Tam Quan
Lại say sưa ngắm nụ cười Bình Định
Cả đất trời rạo rực tươi tỉnh…
Đất nước mình hạnh phúc có muôn nơi!

NGUYỄN BÁ THUYẾT

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Giếng trời

Khi tôi vụn vỡ, chỗ vỡ ra tạo thành một cái giếng trời. Nắng sẽ xuyên qua thiêu đốt. Và mưa sẽ len lẻn hắt vào cho mục mủn mòn hao…

Nơi yên nghỉ cuối cùng

Màn đêm dần buông xuống, hai bên vệ đường không còn một bóng người. Khải cứ đi lang thang trong vô định, tìm kiếm một cái gì đó mà mình đã đánh mất rất lâu…

Giọt lệ nàng An Nhiên

An Nhiên là tiểu thư trong một hào môn dưới triều Chúa Nguyễn Phúc Thuần. Nàng giỏi cầm, kì, thi, họa, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn…