Thơ dự thi của Minh Đan

(VNBĐ – Thơ dự thi).

Ngày Xuân nghe tiếng trống trận

Ba hồi trống giục vào mê niệm
chuyện xưa, chuyện nay, chuyện ngày mai
bình minh trên đôi cánh hạc

Mỗi bước chân đặt lên mặt đất
phát ra âm thanh quyết đoán
khắc vào tim dáng đi hình lưỡi kiếm

Những nét đẹp đường quyền
múa roi trên phố, trong hẻm nhỏ, nơi cánh đồng, sông, suối, núi sâu
anh hùng hay mỹ nữ
phận trai hay phận gái
cũng vẽ nên chân dung người áo vải

Dưới bầu trời và bềnh bồng mây trắng
từng tấc đất trổ xanh
nhành mai núi nở bừng trên tấm giáp
hừng hực khí thế nghĩa quân Tây Sơn thần tốc.

 

Soi mình trên sông Côn

Chiếc gương thời gian vô tình
bỏ quên khuôn mặt cũ kỹ
soi dung nhan thân thương như xa lạ
may còn dòng sông võ học nhận ra tôi
nhờ bài quyền Bình Định gia

Thước phim chậm trôi theo sóng nước mênh mang
cơn gió vừa quen vừa lạ
miết chặt hơi thở như khói như sương
neo vào bờ bến cũ

Tôi chạm vào ngọn cỏ
gặp lại tuổi thơ trên cánh chuồn chuồn
nhớ buổi trưa hè tung tăng tắm sông mùa cạn
rượt đuổi nhau mặt trời lặn mới về

Tôi gặp lại hoàng hôn sau bụi tre
quả bóng chuyền nhau, nụ cười căng gió
những ngón tay đan vào nhau thơ bé
những đôi mắt long lanh đẹp tựa trăng rằm

Gìn giữ tấm vé khứ hồi
trong miền xa xanh ký ức
dòng sông tái sinh tôi
bằng nụ hôn của nước.

MINH ĐAN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Êm như nước chảy

Cả trăm năm qua, họ Trương ở Mật Thiện luôn nổi tiếng hơn họ Hồ của Dương Tây. Vì thế, người họ Hồ luôn đố kỵ, cứ được dịp là tìm cách hạ bệ họ Trương…

Hai dòng chảy

Căn gác trọ buổi sáng im lìm như bỏ hoang, các cô gái đã ngủ vùi. Lý tựa cằm lên khung cửa sổ, hướng về dãy núi xa. Nỗi nhớ khẽ khàng, chậm chạp gặm mòn…

Nghe em

Giữa mùa lá
Rồi mọi thứ sẽ quay trở lại 
vì em không cầm gì trên ngón tay thon
Giữ giùm anh mùa lá

Rơi

Nỗi buồn trong túi đã rơi
Con đường tan tầm dựng lên như vách núi
Không thể bước đến
Không thể rời đi…