Thơ dự thi của Lữ Hồng

(VNBĐ – Thơ dự thi).

Vọng

Đã muồi giấc trưa
thinh lặng ánh nhìn
vệt tha phương
cúi đầu nghe gió

Cổ tự chạm bóng Côn giang
ngói âm dương ấp lời kinh kệ
sen nâu giấu di nguyện bùn non trên cánh
thăm thẳm ngọn nguồn
chốc đã trăm năm

Thập Tháp tịch liêu gió kể điều chi
lũy xưa lối nao về thiên cổ
núi thấy người trẻ khai hoang
sông nghe người già nhắc chuyện
cội buồn trốn bóng ăn năn

Phiến đá nghe kinh cởi nỗi oan khiên
Di Đà hằn vân vào thớ gỗ
giấc trưa vời cát bụi
hóa vàng lều cỏ ngàn sau

Trời đất liền nhau
xưa nay đồng vọng
viên gạch đỏ nung từ phế tích
mây trắng bay quên chuyện mất còn.

LỮ HỒNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Ánh sáng & Hương thơm

Cơn gió lạ ở làng quê những ngày “tập kết” trôi qua rồi. Con tàu đã rẽ sóng mang Phương và bao bạn bè nhỏ tuổi đi về một chân trời xa lạ. Bờ biển Quy Nhơn lặng lại…

Hai hạt đậu trong lòng đất

Tôi không nhận ra ba đã già, cho đến mùa xuân năm rồi trở về từ thành phố, ba đến đón tôi. Và tôi ngồi sau xe, chợt thấy những sợi tóc bạc lòe xòe ẩn hiện sau chiếc mũ sờn…

Ngày không online

Bây giờ con người cô đơn. Cô đơn ngay giữa đám đông. Ngồi sát bên nhau mỗi người một cái điện thoại lướt zalo, viber, facebook, xem những hình ảnh lạ…

Cuối chiều

Nếu mặt đất đầy nỗi buồn màu xanh
hãy quên đi những gấp khúc trên đường xa thẳm
như chẳng có bao giờ tồn tại
một mảnh đời
va chạm những giấc mơ đổ vỡ