Tháp Đôi

(VNBĐ – Thơ). 

Tháp Đôi bao nhiêu tuổi
Bên góc thành Quy Nhơn
Tháng năm như dấu hỏi
Chấm đôi giọt lệ buồn

Tháp là hồn người Chăm
Bên nhau như chồng vợ
Mối tình chan duyên nợ
Của dân Hời ngàn năm

Trong vai một người Chàm
Tôi lạc vào quá khứ
Nghẹn ngào từng trang sử
Ngơ ngác tổ tiên mình

Sừng sững mà anh linh
Giữa non cao bể mặn
Chiều vàng đang tắt nắng
Tháp Chàm đầy trong tôi.

NGUYỄN NGỌC SAN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Chiếc đồng hồ thông minh

Chỉ trong vòng một tháng mà có đến hai đồng nghiệp của Đông chết, vì đột tử, ngừng tim. Cả hai đều chết trẻ nên cả công ty sốc lắm, đâu đâu người ta cũng bàn tán xôn xao…

Lời ru từ mặt đất

Một sớm mùa thu, khi những chiếc lá còn đang khắc khoải cựa mình giữa hàng cây tĩnh lặng, từ trong mờ ảo nhân sinh, hương hoa còn chưa thức, khẽ khàng dâng lên bầu mắt…

Xa xứ

Ngã ba Cheo Reo nhộn nhịp buổi tan tầm. Tôi lao xe vun vút, chạy trốn khỏi sự chộn rộn của một ngày mệt nhoài để về nhà. Tôi nhớ mẹ với những ngày xa quê…

Làm bạn với Mặt trời

Mặt trời là một cậu bé vui tính. Ngày thường, cậu rất thích đi khắp nơi để chơi đùa cùng mọi người. Vì có gương mặt sáng sủa, tính tình vui vẻ, nên ai cũng chào đón cậu ấy…