(VNBĐ – Thơ). em đi ngày mỏng lá vàng
se trong vắng lặng dặm đàng thương yêu
đưa nhau mưa ít lạnh nhiều
bâng khuâng sương bạc bến chiều tràng giang
mênh mang bờ giậu hoa vàng
mùa thu qua thật nhẹ nhàng trong cây
trăng gầy độ ấy đến nay
mong nhau để lạnh bàn tay người cầm
đêm rồi trời chợt nổi giông
chiêm bao thấy bến mà không thấy người
em xa bờ bãi nương đồi
gió trên sông cứ từng hồi thổi lên.
PHẠM VĂN PHƯƠNG
(Văn nghệ Bình Định số 92 tháng 12.2020)