Tết quây quần

(VNBĐ – Văn học thiếu nhi).

Tối qua bà ngâm gạo nếp
Sáng nay đã nở nụ cười
Đỗ vo ửng màu vàng óng
Thịt nêm gia vị ngon tươi

Lá dong nghiêng thềm xanh mướt
Lạt giang ông chẻ dẻo mềm
Góc vườn cả năm dành dụm
Củi khô đã chất nhiều thêm…

Hôm rồi xem qua điện thoại
Zalo tươi tắn nụ cười
Bé khoe ông bà “bí mật”
Là… về ăn Tết ông ơi!

Sáng nay ngoài sân trải chiếu
Đâu đây rộn rã tiếng cười
Cuối năm ông bà mong đợi
Chỉ chờ hội ngộ này thôi

Cháu về mang theo sung túc
Quây quần cùng gói bánh chưng
Bếp bà đã thơm mùi khói
Bùng lên khúc khích reo mừng.

CHÂU AN KHÔI

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người đi nghe gió

Không có gió. Nàng đi tìm cố hương. Không gian trở nên lạnh lẽo vô cùng. Nàng như bình chân ở nơi chốn tâm hồn mà cũng lung lạc nơi đáy sâu tâm hồn ấy…

Bài hát của bảy giấc mơ

Bảy đêm rồi, trong giấc mơ tôi không biết hình thể nàng ra sao. Chỉ ánh mắt sâu và buồn như giai điệu của điệp khúc Gloomy Sunday ám ảnh tôi cùng với khuôn mặt màu xanh pha sắc tím…

Chái bếp vương mùi khói

Chái bếp nhỏ thôi, vách tường gạch cũ kĩ, lấm lem tro bụi, vậy mà ấm lạ. Đều đặn mỗi ngày, gà vừa cất tiếng gáy, má đã dậy nhóm lửa, ngọn lửa con nhảy tí tách, mùi khói quyện hơi sương cay sè mắt…