(VNBĐ – Thơ).
Em gửi tình vào tiếng ve ngày hạ
nỗi niềm riêng theo từng khúc hát xa
nắng cứ chảy trên má em hồng ửng
mây cứ trôi bảng lảng quê nhà
Bao nhiêu năm về lại đất quê cha
cảnh thay đổi đời người cũng thay đổi
em tự hỏi… nhưng có gì khó nói
vẫn lặng im và lưu mãi trong tim
Em gửi tình em theo những tiếng chim
hương cứ thoảng trong hồ sen thắm nở
áo trắng sân trường rời quê lên phố
hành trang còn mang theo tiếng mẹ ru
Chắp cánh thời gian xanh những ước mơ
dẫu ước mơ chỉ là giọt sương trong nắng…
nghe tiếng cuốc kêu bến khuya sông lặng
có vì sao xanh thổn thức suốt đêm trường!
HỒNG PHÚC
(Văn nghệ Bình Định số 110+111 tháng 6+7.2022)