Thơ dự thi của Trương Công Tưởng
Bao giờ em về lại dòng sông
Cánh buồm ngày xưa giờ không còn nữa
Cha nằm lại ngọn đồi bên những thân cây đã ngã
Những vết cắt từng ứa trào nhựa đỏ
Giờ lên những chồi non
Bao giờ em về lại dòng sông
Cánh buồm ngày xưa giờ không còn nữa
Cha nằm lại ngọn đồi bên những thân cây đã ngã
Những vết cắt từng ứa trào nhựa đỏ
Giờ lên những chồi non
Tháng Chạp mỗi năm
Tôi về thăm quê cũ
Tảo mộ họ hàng, chăm mộ cha
Lòng rưng rưng trước cảnh sắc quê nhà
Đất Vijaya,
Người đã đi qua từng phế tích,
nhìn lớp sóng sau xô lớp trước
trên đầm Thị Nại chiều nay muốn nói với em một vài điều
mà lòng tôi sao hoang vắng vô cùng…
Trôi về đây
Những ước vọng chắp vá dọc triền sông bồi lở
Gió hiền hòa nơi đầu ghềnh cuối bãi
Mây che cây rừng trên núi An Lão, Kim Sơn
Mầm cây quê tôi thừa nắng, khát mưa
và bốn mùa bỏng rát
chạm đâu cũng khắc nghiệt
ngồi đâu cũng khô cằn
Nhớ kiếm anh hùng còn vương nợ
Dải cờ đào phất giữa chốn ba quân
Vun trăm hoa lạ hồng trần
Mà quên quả ngọt tựa nơi thân mình.
Tôi thường xuống xe ở cầu Bà Di, nơi rẽ nhánh sông chảy sau nhà
thượng nguồn sông Côn bầy cá bơi về làm ổ rặng cừa mượt tóc
qua khúc quanh này là làng tôi
Cổ tự chạm bóng Côn giang
ngói âm dương ấp lời kinh kệ
sen nâu giấu di nguyện bùn non trên cánh
thăm thẳm ngọn nguồn
Có nhìn về quê hương
Giữa sương mù thành đô có thấy
Hàng bông giấy run rẩy trước gió biển Đề Gi
Hay bọt nước sông Côn đổ thác
Nắng nhảy lò cò trên lá
Lao xao gió chơi trốn tìm
Sóc nâu ngỡ ai rượt đuổi
Giật mình rơi biếc tiếng chim.
Ba ôm con trong tay
Nghe nụ hoa mở cánh
Nắng ngoài đường lấp lánh
Chim trên cành hót say
Hộp bút màu nho nhỏ
Quyển vở còn mới tinh
Em bắt đầu tập vẽ
Mùa xuân quê hương mình
Tôi chạm vào ngọn cỏ
gặp lại tuổi thơ trên cánh chuồn chuồn
nhớ buổi trưa hè tung tăng tắm sông mùa cạn
rượt đuổi nhau mặt trời lặn mới về
Bao giờ em về lại dòng sông
Cánh buồm ngày xưa giờ không còn nữa
Cha nằm lại ngọn đồi bên những thân cây đã ngã
Những vết cắt từng ứa trào nhựa đỏ
Giờ lên những chồi non
Tháng Chạp mỗi năm
Tôi về thăm quê cũ
Tảo mộ họ hàng, chăm mộ cha
Lòng rưng rưng trước cảnh sắc quê nhà
Đất Vijaya,
Người đã đi qua từng phế tích,
nhìn lớp sóng sau xô lớp trước
trên đầm Thị Nại chiều nay muốn nói với em một vài điều
mà lòng tôi sao hoang vắng vô cùng…
Trôi về đây
Những ước vọng chắp vá dọc triền sông bồi lở
Gió hiền hòa nơi đầu ghềnh cuối bãi
Mây che cây rừng trên núi An Lão, Kim Sơn
Mầm cây quê tôi thừa nắng, khát mưa
và bốn mùa bỏng rát
chạm đâu cũng khắc nghiệt
ngồi đâu cũng khô cằn
Nhớ kiếm anh hùng còn vương nợ
Dải cờ đào phất giữa chốn ba quân
Vun trăm hoa lạ hồng trần
Mà quên quả ngọt tựa nơi thân mình.
Tôi thường xuống xe ở cầu Bà Di, nơi rẽ nhánh sông chảy sau nhà
thượng nguồn sông Côn bầy cá bơi về làm ổ rặng cừa mượt tóc
qua khúc quanh này là làng tôi
Cổ tự chạm bóng Côn giang
ngói âm dương ấp lời kinh kệ
sen nâu giấu di nguyện bùn non trên cánh
thăm thẳm ngọn nguồn
Có nhìn về quê hương
Giữa sương mù thành đô có thấy
Hàng bông giấy run rẩy trước gió biển Đề Gi
Hay bọt nước sông Côn đổ thác
Nắng nhảy lò cò trên lá
Lao xao gió chơi trốn tìm
Sóc nâu ngỡ ai rượt đuổi
Giật mình rơi biếc tiếng chim.
Ba ôm con trong tay
Nghe nụ hoa mở cánh
Nắng ngoài đường lấp lánh
Chim trên cành hót say
Hộp bút màu nho nhỏ
Quyển vở còn mới tinh
Em bắt đầu tập vẽ
Mùa xuân quê hương mình
Tôi chạm vào ngọn cỏ
gặp lại tuổi thơ trên cánh chuồn chuồn
nhớ buổi trưa hè tung tăng tắm sông mùa cạn
rượt đuổi nhau mặt trời lặn mới về
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ BÌNH ĐỊNH ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT BÌNH ĐỊNH
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, thành phố Quy Nhơn – Bình Định
Điện thoại:02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghebinhdinhdientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Bình Định