Nguyễn Đặng Thùy Trang

Con thuyền xuôi dòng

Một dòng sông và người con gái đang trôi. Anh cố gắng chạy theo nhưng không được. Anh muốn cô biết có người đang chạy theo mình…

Tiếng sáo 

Những ngón tay và đêm 
Ngân lên
Đâu đó có người mở cửa 
Ánh trăng tràn vào nhà 
Và tiếng sáo men theo những bước chân vội vã 

Làn hương

Thoát ra từ những đêm dài
Bay ra từ cơn gió
Hương tự mình lang thang
Bầu trời mặt đất rộng
Bởi làn hương loang dài.

Tự tình

Đổ xuống buổi chiều là một ngọn núi
Đổ xuống lòng là một bông gạo đỏ
kéo chân anh và em bước qua
Những con đường thoáng chốc thoáng chốc

Bông trang đỏ

Trên con dốc, những bông trang được mùa nở rộ, chùm chùm đo đỏ, xinh xinh, và nó ở ngay trước cửa nhà anh…

Niềm tin

Em là niềm tin
Những bông hoa trong đêm đen lạc lối
Một chút kí ức hoang dại mọc lại
Một chút cử chỉ
Một chút người

Đêm trăng

Đêm trăng
Thức trắng
Vầng trăng và tôi trôi
Trong giấc mơ hàng cây màu tím tình em màu tím và nhiều con đường xa xăm

Bàn tay người lính

Những con chim hót trên đôi tay người cựu chiến binh
Những con chim cất tiếng hót về tự do
Về tình yêu một mùa màng xanh tươi
Về những mái nhà ngói đỏ

Văn trẻ và thế hệ tiếp nối…

Hội nghị Những người viết văn trẻ lần thứ X do Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức, sẽ diễn ra từ ngày 17-20.6.2022 tại thành phố Đà Nẵng với sự tham gia của hơn 130 đại biểu. Bình Định có 5 đại biểu được mời dự Hội nghị, gồm: Trương Công Tưởng, Vân Phi, Trần Quốc Toàn, Nguyễn Đặng Thùy Trang và Nguyễn Anh Nhật.

Mưa ký ức

Tự nhiên quên mất
Một hôm đã lạnh
Trong cái nhìn của em
Mưa rất nhiều ký ức

Nhìn về phía núi

Quán nằm tĩnh tại bên rìa núi. Những ngọn đèn nhỏ giọt ánh sáng. Còn lại mọi người nhìn nhau bằng âm thanh. Cô nhìn Phan và cười bí mật.

Trò chơi

Gừ Gừ là một cái tên do thói quen ngủ dậy mà không thấy ai, nó sẽ nằm luôn không chịu ra khỏi giường mà cứ ư ử ư ử. Tiếng Gừ Gừ phát ra trong cổ cộng với việc nằm lăn qua lăn lại riết rồi thành tên gọi.

Con thuyền xuôi dòng

Một dòng sông và người con gái đang trôi. Anh cố gắng chạy theo nhưng không được. Anh muốn cô biết có người đang chạy theo mình…

Tiếng sáo 

Những ngón tay và đêm 
Ngân lên
Đâu đó có người mở cửa 
Ánh trăng tràn vào nhà 
Và tiếng sáo men theo những bước chân vội vã 

Làn hương

Thoát ra từ những đêm dài
Bay ra từ cơn gió
Hương tự mình lang thang
Bầu trời mặt đất rộng
Bởi làn hương loang dài.

Tự tình

Đổ xuống buổi chiều là một ngọn núi
Đổ xuống lòng là một bông gạo đỏ
kéo chân anh và em bước qua
Những con đường thoáng chốc thoáng chốc

Bông trang đỏ

Trên con dốc, những bông trang được mùa nở rộ, chùm chùm đo đỏ, xinh xinh, và nó ở ngay trước cửa nhà anh…

Niềm tin

Em là niềm tin
Những bông hoa trong đêm đen lạc lối
Một chút kí ức hoang dại mọc lại
Một chút cử chỉ
Một chút người

Đêm trăng

Đêm trăng
Thức trắng
Vầng trăng và tôi trôi
Trong giấc mơ hàng cây màu tím tình em màu tím và nhiều con đường xa xăm

Bàn tay người lính

Những con chim hót trên đôi tay người cựu chiến binh
Những con chim cất tiếng hót về tự do
Về tình yêu một mùa màng xanh tươi
Về những mái nhà ngói đỏ

Văn trẻ và thế hệ tiếp nối…

Hội nghị Những người viết văn trẻ lần thứ X do Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức, sẽ diễn ra từ ngày 17-20.6.2022 tại thành phố Đà Nẵng với sự tham gia của hơn 130 đại biểu. Bình Định có 5 đại biểu được mời dự Hội nghị, gồm: Trương Công Tưởng, Vân Phi, Trần Quốc Toàn, Nguyễn Đặng Thùy Trang và Nguyễn Anh Nhật.

Mưa ký ức

Tự nhiên quên mất
Một hôm đã lạnh
Trong cái nhìn của em
Mưa rất nhiều ký ức

Nhìn về phía núi

Quán nằm tĩnh tại bên rìa núi. Những ngọn đèn nhỏ giọt ánh sáng. Còn lại mọi người nhìn nhau bằng âm thanh. Cô nhìn Phan và cười bí mật.

Trò chơi

Gừ Gừ là một cái tên do thói quen ngủ dậy mà không thấy ai, nó sẽ nằm luôn không chịu ra khỏi giường mà cứ ư ử ư ử. Tiếng Gừ Gừ phát ra trong cổ cộng với việc nằm lăn qua lăn lại riết rồi thành tên gọi.