minh họa Nguyễn Văn Cần

Nhà có năm người

Bốn chị em tôi, chung một mẹ nhưng mỗi đứa một cha. Căn nhà năm tầng chia đều không ai chung đụng ai, kể cả cái nhà vệ sinh và chỗ phơi quần áo…

Giữ trọn lời thề

Khải nhớ tới lời đề nghị của gã đàn ông gặp mình hai hôm trước. Nếu nhận lời, Khải lập tức có ngay hai ngàn đô mỗi tháng. Tính ra tiền Việt gấp năm lần mức lương của Khải…

Mặt trời muộn

Ả, từng nức tiếng một vùng, nhưng là tiếng dữ. Nhan sắc so hoa, nõn nà gợi cảm, chỉ kém cái nết. Nhưng nết có kém tí mà đẹp vẫn hấp dẫn chán…

Hồn treo cột buồm

Thiếu phụ sửng sốt buông rơi chuỗi tràng hạt, cô không biết là tỉnh hay đang mơ, bởi chồng cô đã cùng con tàu đánh cá chìm dưới biển sâu từ bảy năm về trước…

Trăng điên

Gã không phải là một thằng đàn ông. Gã là một tên điên. Gã phát điên vì cô độc. Gã hét lớn hơn bao giờ hết với cái thế giới đang chìm vào tĩnh lặng của ánh trăng…

Đêm Giáng sinh

Khi anh tỉnh dậy, thấy mình đang ở bệnh viện, những khuôn mặt lạ, hầu hết nhợt nhạt đổ dồn về phía anh, trên tay anh vướng víu bởi sợi dây chuyền nước…

Nước mắt mưu sinh

Gia đình anh Tám mù đến cắm chốt mưu sinh ở khu vực này đã vài năm nay. Tôi biết đôi vợ chồng này vì đôi lần gặp nhau trên hè phố…

Người gác hầm đường sắt

Tôi bước ra đường ray và tiến lại gần anh, một người đàn ông đen sạm, có bộ râu đen và lông mày khá rậm. Trạm gác của anh ở một nơi hẻo lánh và ảm đạm…

Theo nắng trôi về

Nắng chiều nghiêng chếch, đổ xuôi theo triền dốc, vàng phai. Chiếc xe bất ngờ dừng lại ở khoảng đất trống tương đối bằng phẳng nằm giữa lưng chừng đèo…

Bình yên sẽ trở về

Hành động hay không? Làm hay không? Nếu Thụ làm gì đó, các cô gái có thể thoát khỏi cơn nguy hiểm hiện tại, nhưng về sau thì sao?

Ánh mắt ám ảnh

Hoshi Shinichi (1926 – 1997) là bậc thầy của truyện khoa học viễn tưởng và là người khai phá thể loại truyện cực ngắn ở Nhật Bản…

Nắng chiều

Nắng chiều ngả dài xuống từng quãng, len lỏi vào mái tóc, vào túi áo và đáp xuống mũi chân em. Từng giọt nắng cứ rơi xuống ấm áp…

Ngọn đồi của dân Gypxi

Đêm xuống tôi thắp lồng đèn, tụ tập bọn trẻ lại và đi về phía ngọn đồi của người Gypxi. Chúng tôi rời ngôi làng, đi vào vùng tối đen…

Không lấy chồng

Trước hôm Dũng cưới, Bích đã ngủ cùng Dũng trên một chiếc giường. Anh ôm Bích thật chặt trong khi liên tục thì thầm lời xin lỗi…

Quà tặng

Vừa ngồi ghế Trưởng phòng Giáo dục – Đào tạo được hai năm, sang năm thứ ba được một tháng thì huyện có chủ trương cải cách toàn diện ngành giáo dục…

Nhà có năm người

Bốn chị em tôi, chung một mẹ nhưng mỗi đứa một cha. Căn nhà năm tầng chia đều không ai chung đụng ai, kể cả cái nhà vệ sinh và chỗ phơi quần áo…

Giữ trọn lời thề

Khải nhớ tới lời đề nghị của gã đàn ông gặp mình hai hôm trước. Nếu nhận lời, Khải lập tức có ngay hai ngàn đô mỗi tháng. Tính ra tiền Việt gấp năm lần mức lương của Khải…

Mặt trời muộn

Ả, từng nức tiếng một vùng, nhưng là tiếng dữ. Nhan sắc so hoa, nõn nà gợi cảm, chỉ kém cái nết. Nhưng nết có kém tí mà đẹp vẫn hấp dẫn chán…

Hồn treo cột buồm

Thiếu phụ sửng sốt buông rơi chuỗi tràng hạt, cô không biết là tỉnh hay đang mơ, bởi chồng cô đã cùng con tàu đánh cá chìm dưới biển sâu từ bảy năm về trước…

Trăng điên

Gã không phải là một thằng đàn ông. Gã là một tên điên. Gã phát điên vì cô độc. Gã hét lớn hơn bao giờ hết với cái thế giới đang chìm vào tĩnh lặng của ánh trăng…

Đêm Giáng sinh

Khi anh tỉnh dậy, thấy mình đang ở bệnh viện, những khuôn mặt lạ, hầu hết nhợt nhạt đổ dồn về phía anh, trên tay anh vướng víu bởi sợi dây chuyền nước…

Nước mắt mưu sinh

Gia đình anh Tám mù đến cắm chốt mưu sinh ở khu vực này đã vài năm nay. Tôi biết đôi vợ chồng này vì đôi lần gặp nhau trên hè phố…

Người gác hầm đường sắt

Tôi bước ra đường ray và tiến lại gần anh, một người đàn ông đen sạm, có bộ râu đen và lông mày khá rậm. Trạm gác của anh ở một nơi hẻo lánh và ảm đạm…

Theo nắng trôi về

Nắng chiều nghiêng chếch, đổ xuôi theo triền dốc, vàng phai. Chiếc xe bất ngờ dừng lại ở khoảng đất trống tương đối bằng phẳng nằm giữa lưng chừng đèo…

Bình yên sẽ trở về

Hành động hay không? Làm hay không? Nếu Thụ làm gì đó, các cô gái có thể thoát khỏi cơn nguy hiểm hiện tại, nhưng về sau thì sao?

Ánh mắt ám ảnh

Hoshi Shinichi (1926 – 1997) là bậc thầy của truyện khoa học viễn tưởng và là người khai phá thể loại truyện cực ngắn ở Nhật Bản…

Nắng chiều

Nắng chiều ngả dài xuống từng quãng, len lỏi vào mái tóc, vào túi áo và đáp xuống mũi chân em. Từng giọt nắng cứ rơi xuống ấm áp…

Ngọn đồi của dân Gypxi

Đêm xuống tôi thắp lồng đèn, tụ tập bọn trẻ lại và đi về phía ngọn đồi của người Gypxi. Chúng tôi rời ngôi làng, đi vào vùng tối đen…

Không lấy chồng

Trước hôm Dũng cưới, Bích đã ngủ cùng Dũng trên một chiếc giường. Anh ôm Bích thật chặt trong khi liên tục thì thầm lời xin lỗi…

Quà tặng

Vừa ngồi ghế Trưởng phòng Giáo dục – Đào tạo được hai năm, sang năm thứ ba được một tháng thì huyện có chủ trương cải cách toàn diện ngành giáo dục…