Tạ lỗi với mây xanh

(VNBĐ – Thơ).

Ngày mười hai tháng Bảy năm tám tư
chúng tôi trồng cây phượng bên góc trường
kỷ niệm buổi cuối cùng đời học sinh trung học
rồi vỗ cánh
mỗi đứa một phương

mỗi đứa một phương
nhưng không có đứa nào chia với các anh quả đạn pháo
ở biên cương phương Bắc
không có đứa nào xắn hộ một xẻng đất
cho vuông vức chỗ các anh nằm

đêm mười hai tháng Bảy năm tám tư
tôi chong đèn làm thơ trên trang lưu bút
gửi cho người bạn gái thường mặc chiếc áo vàng
ngày chào cờ đầy nắng
buồn vẩn buồn vơ cơn mưa trút lá
nhưng chẳng có giọt nước mắt nào
khóc cho mấy nghìn liệt sĩ
mấy vạn đốt xương hóa đá dọc chiến hào

suốt bao năm nằm lại non cao
chỉ có nắng và những mùa hoa gạo đỏ
thầm lặng ủ các anh
chút hơi ấm quê nhà.

trưa nay chúng tôi đến thăm
Nghĩa trang Vị Xuyên(*) ầm ầm giông đổ
nén nhang muộn thắp lên
mưa ướt hết
xin thắp mấy dòng này
tạ lỗi với mây xanh.
Vị Xuyên, 03.7.2020

MAI THÌN

(*) Nghĩa trang liệt sĩ Vị Xuyên ở Hà Giang có hơn 2.000 ngôi mộ, trong đó có rất nhiều người hy sinh ngày 12.7.1984. Vào ngày này hàng năm, cựu chiến binh cả nước về đây tổ chức “giỗ trận”
để tưởng nhớ đồng đội đã hy sinh trong chiến tranh chống quân Trung Quốc xâm lược.

(Văn nghệ Bình Định số 96 tháng 4.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Bài hát của bảy giấc mơ

Bảy đêm rồi, trong giấc mơ tôi không biết hình thể nàng ra sao. Chỉ ánh mắt sâu và buồn như giai điệu của điệp khúc Gloomy Sunday ám ảnh tôi cùng với khuôn mặt màu xanh pha sắc tím…

Chái bếp vương mùi khói

Chái bếp nhỏ thôi, vách tường gạch cũ kĩ, lấm lem tro bụi, vậy mà ấm lạ. Đều đặn mỗi ngày, gà vừa cất tiếng gáy, má đã dậy nhóm lửa, ngọn lửa con nhảy tí tách, mùi khói quyện hơi sương cay sè mắt…

Thương những ngọn đồi

Cô quên hết mọi thứ trên đời bây giờ, ngoại trừ điều dường như là tuyệt đối cần thiết: đưa người phụ nữ đó trở lại những ngọn đồi khi bà còn có thể nhìn thấy chúng…

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…