Sen

(VNBĐ – Văn trẻ). Ủ trong bùn đen một hình hài trong trắng
Cỏ nhỏ xuống giọt tinh khiết
Nắng nhỏ xuống giọt ấm áp
Cánh đồng nhỏ xuống giọt ban mai
Những con sông dài nhỏ xuống giọt bao dung
Tinh chế mùi hương – em xoa dịu mọi nỗi lòng
Giữa mùa nắng phơi đầy nghiệt ngã

Tỏa ra giữa thảm trắng lưng trần
Con sông trôi miên man những chòm mây rơi
Ngơ ngác bốn mùa
Nhụy vàng e ấp tỏ bày tình yêu
Trên làn tóc gió phiêu diêu
Vẻ đẹp em kết từ muôn điều tha thứ

Hoàng hôn vẫn say khướt bên kia đồi
Những đôi môi ánh sáng khép hờ buông tiếng thở
Sóng gợn lung linh dệt trăng non trên tơ lụa
Em thẫn thờ rơi cánh trắng nhớ thương

Có chàng trai mùa hạ đi qua đây gửi lại mặt trời
Em ôm xiết bằng hương trinh đồng nội
Chiết từ đôi môi lời chưa nói
Nở giữa mênh mông xao xuyến nụ hôn đầu…

MY TIÊN

(Văn nghệ Bình Định số 113 tháng 9.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Biển quê

Anh có về uống giọt quê xưa
nơi căng phồng cả một thời tuổi trẻ
nơi mẹ khom lưng cạy hà, chiếc nón nhấp nhô 
biển chưa bao giờ lặng lẽ

Hỗn loạn

im lặng nghe đời mặc cả
im lặng trước lời khen chê
im lặng bên bạn bè, bên người thân đang vội vã

Câu xường rám khói

Mây lay bay gầm trời
Mơ nắng vàng chảy trên da chầm chậm
Mường dưới buông dài mái sàn dáng khói
Mường trên hoa trăng chín đỏ dập dờn

Trôi trên tầng mây

Nắm chặt tấm vé, cô thả trôi nỗi đau trên những tầng mây. Chắc là ngoài kia, sẽ có khoảng trời thuộc về riêng cô. Không có khổ sở, không có hối tiếc…