Rủ mùa hè chạy trốn

(VNBĐ – Thơ). Chạy ngang qua mùa hạ
Gặp một cơn mưa rào
Mưa vô tình ướt áo
Mùa bỗng nhiên lao xao

Chạy ngang qua nhớ thương
Gặp nụ cười tỏa nắng
Trên ô cửa sáng nay
Nỗi buồn vừa đi vắng

Chạy về trong ngày gió
Nhớ bàn tay đã từng
Nắm một bàn tay nhỏ
Rồi cũng thành người dưng

Ta về trong đêm tối
Bàn chân đã lẻ loi
Rủ mùa hè chạy trốn
Trên đầu vầng trăng soi

Chở mùa hè qua những
Miền yêu dấu ngày xưa
Nhớ ra mình đã lớn
Dưới bầu trời đầy mưa.

TRƯƠNG CÔNG TƯỞNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Duyên nợ trùng sinh

Lê Văn Hưng lại nhớ Ngọc Bích. Bao nhiêu năm tháng trôi qua nhưng bóng dáng người xưa vẫn da diết không thôi. Ánh mắt tuyệt vọng sầu thảm của nàng phút biệt ly luôn vò xé tâm can…

Thơ dự thi của Thái An Khánh

An Nhơn ẩn vào ta bằng ngôn ngữ của lúa
đôi vai của mẹ gánh trĩu mặt trời
lấm tấm mồ hôi mặn mòi non nước
đất nặng nghĩa tình gieo hạt trái tim ai.