Rong rêu

(VNBĐ – Văn trẻ). trăm năm trước ta là ai, chẳng rõ
và ở đâu trong kiếp đọa đày
giữa trần đời ngập chìm tội lỗi
ta làm đau những gương mặt quanh đây

ta là ai
là ai
của triệu triệu sự sống
có nơi đi
nơi đến
chốn về?
hay vật vờ lang bạt
ma tà víu lấy thân cây

linh hồn ta lúc nào là quỷ dữ
lúc nào là ánh sáng của thiên thần
khi an nhiên như giọt sương đọng lại
dịu dàng một kiếp nhân sinh

trăm năm sau
xin
không là gì cả

có dải mây trăng trắng ngang qua trời
mây buồn mây vắt đời lên biển
rong rêu tháng năm trôi…

LÊ NHI

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Câu chuyện trong hốc đá

Hốc đá mọc mầm xanh
Rễ bám ghì bên bờ vực
Con đường nhựa chảy như máu và nước mắt
Đôi chân gầy ghim vào thửa ruộng cằn
Lật lên cơm áo…

Nhen nhóm quê nhà

Người đàn bà co ro đêm ba mươi
Ngón tay run tựa vào hơi thở
Tôi thấy sự thiện lương rạng rỡ
Tấm vé số vơi dần đi