Quy Nhơn ngày về

(VNBĐ – Thơ). 

(Tặng Nguyễn Tấn Hiểu và các bạn HSMN tập kết, 1954)

Quy Nhơn ơi, không biết nói gì hơn
Thời gian lùi xa, nhớ ngày đi tập kết
Con sóng ngày xưa, con sóng bây giờ có gì khác
Ghềnh Ráng, nhà thờ Chánh Tòa, đầm Thị Nại vẫn còn đây…

Chiếc tàu sắt mắc cạn nay còn đâu?
Vẫn hàng me già, gã Tám “khùng” lang thang khắp phố
Xe Jeep bay trên đường
Và những chú voi lừng lững xuống tàu đi tập kết…

Tôi lang thang nghe tiếng trái tim mình
Gặp lại bạn bè ngày xưa ấy
Biển trời hôm nay hình như xanh lại
Có một thời ngày Bắc, đêm Nam

Cuộc chuyển quân vĩ đại
Còn mãi trên phù điêu đường Nguyễn Huệ
Ngày về Quy Nhơn, những ông già bước chậm, tóc trắng
Tay trong tay kể lại chuyện ngày xưa…

Mảnh đất này thiêng liêng lắm
Cuộc sống luân hồi cứ cuồn cuộn chảy
Buổi ra đi và ngày trở lại…
Tôi bần thần từng bước, ơi Quy Nhơn.

NGUYỄN VĂN TÁM

(Văn nghệ Bình Định số 99 tháng 7.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Bài hát của bảy giấc mơ

Bảy đêm rồi, trong giấc mơ tôi không biết hình thể nàng ra sao. Chỉ ánh mắt sâu và buồn như giai điệu của điệp khúc Gloomy Sunday ám ảnh tôi cùng với khuôn mặt màu xanh pha sắc tím…

Chái bếp vương mùi khói

Chái bếp nhỏ thôi, vách tường gạch cũ kĩ, lấm lem tro bụi, vậy mà ấm lạ. Đều đặn mỗi ngày, gà vừa cất tiếng gáy, má đã dậy nhóm lửa, ngọn lửa con nhảy tí tách, mùi khói quyện hơi sương cay sè mắt…

Thương những ngọn đồi

Cô quên hết mọi thứ trên đời bây giờ, ngoại trừ điều dường như là tuyệt đối cần thiết: đưa người phụ nữ đó trở lại những ngọn đồi khi bà còn có thể nhìn thấy chúng…