Phóng sinh mùa thu

(VNBĐ – Thơ).

Tương tư gì giọt ngâu vừa rơi…
Miền trăng mù sương xưa phơi màu dang dở…
Em phóng sinh gì mùa thu yêu dấu thoáng bóng chim ngàn tha sợi gió thuyền quyên về trọ nắng chiều hồng hoang cổ tháp…

Những bậc thiền lưu dấu phiến đời lá trớt vào đêm hóa thạch cánh bèo hào hoa đời sóng…

Ai giấu phía xanh chiều hực hỡ một thu phai duyên nợ tha phương những thân phận tình cờ…

Vành đai lửa Thái Bình Dương âm âm những lằn sóng kỷ hà trôi giạt muôn tiếng thở dài bơ vơ mẫu hệ…

LÊ ÂN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Ma chữ

Từ ngày ngồi ngôi cao, con ma chữ không làm Thái sư mất ngủ nữa. Xung quanh Thái sư không lúc nào thiếu bọn ngáo chữ, luôn vun bút tung hê Thái sư đến mây xanh…

Êm như nước chảy

Cả trăm năm qua, họ Trương ở Mật Thiện luôn nổi tiếng hơn họ Hồ của Dương Tây. Vì thế, người họ Hồ luôn đố kỵ, cứ được dịp là tìm cách hạ bệ họ Trương…

Hai dòng chảy

Căn gác trọ buổi sáng im lìm như bỏ hoang, các cô gái đã ngủ vùi. Lý tựa cằm lên khung cửa sổ, hướng về dãy núi xa. Nỗi nhớ khẽ khàng, chậm chạp gặm mòn…

Về mái hiên xưa

Trong bàng bạc ký ức nơi xóm làng, luôn có một mái hiên. Đó là nơi những vòm cây che mát bọn nhỏ chơi nhảy dây. Là nơi hàng tre rì rào kêu những trưa hè chờ đám bạn đến lớp…