Những mùa đông thương nhớ

(VNBĐ – Thơ). Từ khi biết mùa đông nơi ấy
Cái rét cắt da mà thương nhớ cả đời
Bé hạt tiêu nằm trong ổ rơm ấm áp
Bà bủ nhường, bà chịu lạnh đã quen rồi

Biết cái rét thấu xương thêm tha thiết ngọn lửa ngày mai
Cùng bạn gom hơi ấm từ đất cằn dốc núi
Kiếm cái chữ nhọc nhằn bao mùa đông diệu vợi
Ơn thầy cô, mưa dầm gió bấc, nghĩa nặng tình thâm

Đã hưởng trọn bao mùa đông nghiệt ngã thuở thanh xuân
Thiếu nước thiếu gạo thiếu dầu… đêm ngày chập chờn bom Mỹ dội
Bàn chân Giao Chỉ bấm sâu trên con đường gập ghềnh đá sỏi
Bè bạn chiến trường giục giã bước hành quân…

Ơi mùa đông những mùa đông nhớ thương
Thấu giá buốt càng chắt chiu từng ngọn lửa
Gian khó qua trân quý hơn tấm lòng nhân nghĩa
Mỗi mùa đông vạt những nấc thang nâng bước ta lên.

Hà Nội, mùa đông 2019.

XUÂN MAI

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Nơi yên nghỉ cuối cùng

Màn đêm dần buông xuống, hai bên vệ đường không còn một bóng người. Khải cứ đi lang thang trong vô định, tìm kiếm một cái gì đó mà mình đã đánh mất rất lâu…

Giọt lệ nàng An Nhiên

An Nhiên là tiểu thư trong một hào môn dưới triều Chúa Nguyễn Phúc Thuần. Nàng giỏi cầm, kì, thi, họa, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn…

Làng dừa bên bờ sóng

Làng tôi nhìn về hướng biển Đông xanh thẳm. Làng như con thuyền bập bềnh bên triền sóng, là lá chắn cho dãy phố sầm uất của thôn Tân Thành, Tam Quan, Hoài Nhơn xưa…