(VNBĐ – Thơ).
Vời vợi quá
Nên chiều xanh dáng núi
Những con đường
Hút tắp lá vàng bay
Từng đợt gió Nam Lào
Ngày thơ dại
Rưng rưng chiều
Thao thiết khúc heo may
Đêm đất khách
Ta nằm thương bóng mẹ
Tóc pha sương
Côi cút giữa lưng ngày
Góc sân quê
Bời bời dăm ngọn cỏ
Mẹ ngóng chờ
Vời vợi
Phía chân mây.
PHAN BÙI BẢO THY
(Văn nghệ Bình Định số 109 tháng 5.2022)