Người đàn bà đi trong đêm

(VNBĐ – Thơ).

Người đàn bà đi trong đêm
tìm chồng trên đường gập ghềnh sỏi đá
uống những ánh sao băng cuối tận góc trời
ngôi sao đổi ngôi hai bên dải ngân hà
nghe tiếng mây ru

Người đàn bà đi trong đêm
vói tay hái vầng trăng khuyết như mặt nạ
người diễn tuồng đêm qua
tìm lời ru con ngày nào trên chiếc nôi xưa
có con đom đóm làm bạn đường trên cánh đồng làng
thơm mùi lúa trổ

Người đàn bà đi trong đêm
vô định hướng tìm âm thanh ngày cũ lời thì thầm
vô ngôn như tiếng côn trùng tìm yêu thương từ vòng tay kẻ phụ tình mang hơi ấm đến

Người đàn bà đi trong đêm
về phía dòng sông ký ức mùa lũ trôi qua
những hạnh phúc những ước mơ trắng xóa

Người đàn bà đi trong đêm
tiếng gà gáy canh tư vọng tiếng đàn bầu nỉ non
tình đất nước… cảnh vật dần hiện ra trước mắt
báo hiệu một ngày mới sinh tồn nghe tiếng trẻ tu oa.

HỒNG PHÚC

(Văn nghệ Bình Định số 95 tháng 3.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người đi nghe gió

Không có gió. Nàng đi tìm cố hương. Không gian trở nên lạnh lẽo vô cùng. Nàng như bình chân ở nơi chốn tâm hồn mà cũng lung lạc nơi đáy sâu tâm hồn ấy…

Bài hát của bảy giấc mơ

Bảy đêm rồi, trong giấc mơ tôi không biết hình thể nàng ra sao. Chỉ ánh mắt sâu và buồn như giai điệu của điệp khúc Gloomy Sunday ám ảnh tôi cùng với khuôn mặt màu xanh pha sắc tím…

Chái bếp vương mùi khói

Chái bếp nhỏ thôi, vách tường gạch cũ kĩ, lấm lem tro bụi, vậy mà ấm lạ. Đều đặn mỗi ngày, gà vừa cất tiếng gáy, má đã dậy nhóm lửa, ngọn lửa con nhảy tí tách, mùi khói quyện hơi sương cay sè mắt…