Năm ấy

(VNBĐ – Thơ).

Năm ấy
chúng tôi còn bận làm lễ tưởng niệm
hai mươi năm thảm sát Sơn Mỹ
ngày 16 tháng 3 năm 88
bận đả đảo và căm thù đế quốc

đâu hay
có một thằng còn ác hơn mọi điều tàn ác
đang nã đạn vào anh em mình
nơi hòn đảo có tên Gạc Ma

64 sinh linh
thành 64 cột mốc
nơi duy nhất trên bản đồ Tổ quốc
đang rất khó khăn để nhận mặt kẻ thù!

PHẠM ĐƯƠNG

(Văn nghệ Bình Định số 98 tháng 6.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Bà Pelagie

Bà ấy là một người phụ nữ năm mươi tuổi, tóc trắng, có phong thái như bà hoàng. “Bà Pelagie”, họ gọi bà thế dù bà không kết hôn…

Mảnh ghép

Minh về tới ngôi nhà cũ lúc xế chiều. Tiếng sóng biển quen thuộc từ xa vọng lại nghe đến nao lòng. Lòng Minh rưng rưng xúc động…

Con viết cho cha trong một chiều lặng gió

Cha chẳng bao giờ nói về yêu thương
chỉ lặng lẽ dậy sớm hơn bình minh con biết
trước khi tiếng gà cất giọng
trước khi cánh đồng trổ chín
bàn tay cha đã nắm cả vụ mùa

Tự khúc chiều quê…

Phía đó nắng chiều rơi khắp lối
Bếp nhà ai giăng khói nồng nàn
Trong mơ đắm bước về rất vội
Bầy dế kêu vọng tiếng thì thầm.