Mưa trên đường Huyền Trân công chúa

(VNBĐ – Thơ). Bất chợt mưa
Bất chợt chạnh nguồn
Mưa từ Chiêm quốc ướt sang trang
Lạnh vây quán dột, mưa chan rượu
Ngóng kiệu Huyền Trân lên Đồ Bàn.

Đồng trắng nhờ nhoi chóp Mò O
Mạ Thiên, từ thuở đất chia bờ?
Rượu rót vị này say vị trước
Mờ bóng nông phu lẫn bóng cò!

Dưới chân thành quách chảy đỏ dòng
Ta áp tai vào gió minh mông
Đã mòn nhung nhớ trời Nam – Bắc
Cây rừng phơ phất áo Chế Mân.

Mưa tạnh giấc rồi, vén áo mây
Cầu vồng lại mọc trên tháp cổ
Cánh Tiên hằn sẵn mối sum vầy!

LÊ VINH

(Văn nghệ Bình Định số 112 tháng 8.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Nơi yên nghỉ cuối cùng

Màn đêm dần buông xuống, hai bên vệ đường không còn một bóng người. Khải cứ đi lang thang trong vô định, tìm kiếm một cái gì đó mà mình đã đánh mất rất lâu…

Giọt lệ nàng An Nhiên

An Nhiên là tiểu thư trong một hào môn dưới triều Chúa Nguyễn Phúc Thuần. Nàng giỏi cầm, kì, thi, họa, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn…

Làng dừa bên bờ sóng

Làng tôi nhìn về hướng biển Đông xanh thẳm. Làng như con thuyền bập bềnh bên triền sóng, là lá chắn cho dãy phố sầm uất của thôn Tân Thành, Tam Quan, Hoài Nhơn xưa…