Mùa hát

(VNBĐ – Thơ).

Vọng tiếng quê hương
điệu lý lơi rộn rã đêm trăng
Phố thầm thì khúc mùa sang
cô Tấm dịu dàng trong giỏ thị
Hương cốm non
thơm bàn tay mẹ
Mẩy lép sàng xê tuổi thơ ấm nồng.

Vẳng nơi đây
chớm hơi thở ngày đông
Phút yên nhiên lặng mùa dông bão
Lũng lĩnh tình
neo cầu vồng huyên ảo
Mùa đan mùa, loang giấc mơ thu
Sải cánh diều vít gió vi vu
Hương sen tàn kết vòng nỗi nhớ.

Phố hoan ca mùa ướt sũng những cơn ngâu
Sông chảy về đâu?
Hay ngược dòng thác lũ
Thu bỏ mặc em, xa rồi dệt mộng cũ
Hong giọt sương thôi nôi phiêu lãng
Tháng Mười hoa sữa thơm loang.

Gửi mây về trời
giấu nỗi buồn mê mải
Đêm chìm thổn thức dịu dàng
Hoán dụ tâm thân lộng lẫy địa đàng
Thu chết hay hồi sinh bất tận
Mùa trổ mùa kết nụ hoa đăng.

TRẦN THẢO VY

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Lê Văn Hiếu

Ta lăn lóc đứng ngồi
Ta lên rừng xuống bể
Nay ta chín – ta vẫn là hạt gạo
Vẫn đăm đắm cánh đồng chiều
Vẫn thương câu hát gánh qua sông…

Mê Cung

Giây phút Minh nhận ra trái tim của mình cũng là một mê cung là khi cậu nhìn vào mắt người con trai đó. Bộ dạng nó áp sát vào người cậu như muốn tìm kiếm ở đó một sự chở che, nương náu và an ổn…

Những bông hoa hạnh duyên

Ga Diêu Trì giữa ngày cuối hạ. Mặt trời như đậu trong tấm gương. Hơi nóng từ khung đường ray cộng hưởng cùng những ngọn gió Nam hầm hập phả lên bỏng rẫy…