Mùa hát

(VNBĐ – Thơ).

Vọng tiếng quê hương
điệu lý lơi rộn rã đêm trăng
Phố thầm thì khúc mùa sang
cô Tấm dịu dàng trong giỏ thị
Hương cốm non
thơm bàn tay mẹ
Mẩy lép sàng xê tuổi thơ ấm nồng.

Vẳng nơi đây
chớm hơi thở ngày đông
Phút yên nhiên lặng mùa dông bão
Lũng lĩnh tình
neo cầu vồng huyên ảo
Mùa đan mùa, loang giấc mơ thu
Sải cánh diều vít gió vi vu
Hương sen tàn kết vòng nỗi nhớ.

Phố hoan ca mùa ướt sũng những cơn ngâu
Sông chảy về đâu?
Hay ngược dòng thác lũ
Thu bỏ mặc em, xa rồi dệt mộng cũ
Hong giọt sương thôi nôi phiêu lãng
Tháng Mười hoa sữa thơm loang.

Gửi mây về trời
giấu nỗi buồn mê mải
Đêm chìm thổn thức dịu dàng
Hoán dụ tâm thân lộng lẫy địa đàng
Thu chết hay hồi sinh bất tận
Mùa trổ mùa kết nụ hoa đăng.

TRẦN THẢO VY

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Trắng giấc Diêm Vân

Những cơn mưa trôi dài trong ký ức của Vũ. Cơn mưa xứ biển thoáng chốc ồn ào, thoáng chốc giằng xé, rồi day dứt, gặm nhấm. Muối cứ rỉ ra rồi tan đi, ngấm vào lênh loang nước…

Tường thành mặt trời

Tôi siết tay Xuyến, chạy giữa biển, trong khi nghĩ về căn phòng có mùi nhang khói thấm vào ga giường. Cái sân sáng như sân khấu. Má ở đó, cha ở đó, Lam và mọi người ở đó. Chỉ có tôi là khán giả…

Chiều về trên bến sông quê…

Có những chiều ngồi lặng im cùng sông, chỉ để nhớ về một thời đã qua. Để thấy sông mênh mông mà đời mình thì nhỏ bé. Bến sông tuổi thơ vẫn lặng lẽ bồi đắp phù sa…

Màn chống muỗi

Trước nhà anh có một cái hồ. Rất nhiều muỗi. Đêm tân hôn, anh cùng vợ mắc màn. Họ thả đom đóm vào bên trong. Những đốm sáng xanh mỏng manh bay chập chờn…