Mùa đông của tôi

(VNBĐ – Văn trẻ).

Bay qua chiều vắng
Người là nắng mùa đông
Là góc phố là mái ngói là những chiếc lá biết tạm biệt lá cành cành lá
Hãy rơi như ta chẳng có gì níu giữ
Lấp đầy những con phố
Một cánh chim có thể làm đầy trí nhớ
Một gương mặt có thể làm đầy lên tôi như mùa đông em mặc áo đỏ ngang qua
Một khoảng trống hoang vắng và những chiếc lá
Mùa đông của tôi và em dưới những ô cửa xanh dưới những hình bóng

Buổi chiều và cánh chim bay…

Ôi mùa đông có thể bỏ tôi đi đâu
Trong lòng em không chút gì trống trải
Những tiếng nói sau vườn như tiếng lá
Ai nghe bước em qua
Con chó, khoảnh sân và lũ trẻ

Chúng cười nói với tất thảy và mùa đông ngập lên những tiếng yêu thương

Không em đâu là gì xa lạ
Mùa đông trong ô cửa để trống vẫn còn chút nắng sót
Mùa đông trong tiếng chổi quét lá rơi những chiếc lá nhiều màu
Em bình yên bên bà may áo

Em như mùa đông bé nhỏ mà tôi muốn nắm giữ

Em có thể nhỏ mãi được không?
Không như là trẻ con
Không như là người lớn
Em như là ngày rộng phủ lên đời thênh thang thứ ánh sáng chạy len qua những chiếc ghế vắng
Em như những ô cửa cứ thích khép mở như đợi chờ
Như bóng đèn vàng
Bên ngoài trời lạnh

Trong lòng đông sang.

MẪU ĐƠN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Tháng Mười Hai chạm vào miền nhớ

Tháng Mười Hai dịu dàng như một bản nhạc dương cầm, từng phím đàn vang lên trong trẻo giữa tiết trời se lạnh, mang theo hơi thở của những ngày cuối đông…

Phía sau ngón tay trỏ

Năm ấy, chính ngón tay ông Mười đã khai ra nơi trốn của cả làng và có cả cha ông đang trốn. Mấy chục năm ròng, ông Mười sống trong sự trừng phạt từ những cơn tra tấn của lương tâm…

Cái cân của nhà Balek

Một trong những luật mà nhà Balek đặt ra cho dân làng là không ai được phép giữ cân trong nhà. Luật ấy xưa đến nỗi chẳng ai nghĩ đã có từ lúc nào và vì lý do gì, nhưng nó phải được tuân theo…

Mẹ con Chèo Bẻo

Mùa gặt đến, Chèo Bẻo mẹ cần mẫn nhặt từng cọng rơm vàng ở cánh đồng rất xa về để xây một ngôi nhà xinh đẹp trên ngọn cây…