Mảnh đất tình người

(VNBĐ – Thơ).

Mấy ang lúa chín vàng tôi vừa gặt được
Hạt mẩy đều và ngào ngạt hương thơm
Mùa màng này một đời tôi mơ ước
Khi đặt lưỡi cày xuống mảnh đất rạ rơm

Khoảng đất trời cho là mảnh đất quê hương
Dẫu nơi chó ăn đá… cũng sẽ là bờ xôi ruộng mật
Dù ruộng rộc cùng trâu chậm nước đục
Gieo được hạt tình yêu thì không có cuối đường hầm

Với kẻ há miệng chờ sung đất màu cũng thành bãi hoang
Đợi giọt mồ hôi cây mỏi mòn khô héo
Người chịu khó chân lấm tay bùn cày sâu cuốc bẫm
Mùa thơm thảo nghĩa nhân đơm tự bước ngọt lành

Cánh phượng hoàng sẽ biết ai là chủ nhân cây khế tươi xanh
Hạnh phúc chỉ đến khi trái tim ấm nồng cất tiếng.

BÙI THỊ XUÂN MAI

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…