Mảnh đất tình người

(VNBĐ – Thơ).

Mấy ang lúa chín vàng tôi vừa gặt được
Hạt mẩy đều và ngào ngạt hương thơm
Mùa màng này một đời tôi mơ ước
Khi đặt lưỡi cày xuống mảnh đất rạ rơm

Khoảng đất trời cho là mảnh đất quê hương
Dẫu nơi chó ăn đá… cũng sẽ là bờ xôi ruộng mật
Dù ruộng rộc cùng trâu chậm nước đục
Gieo được hạt tình yêu thì không có cuối đường hầm

Với kẻ há miệng chờ sung đất màu cũng thành bãi hoang
Đợi giọt mồ hôi cây mỏi mòn khô héo
Người chịu khó chân lấm tay bùn cày sâu cuốc bẫm
Mùa thơm thảo nghĩa nhân đơm tự bước ngọt lành

Cánh phượng hoàng sẽ biết ai là chủ nhân cây khế tươi xanh
Hạnh phúc chỉ đến khi trái tim ấm nồng cất tiếng.

BÙI THỊ XUÂN MAI

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Nhà thơ Trần Kim Hoa

Kể từ tập thơ đầu tiên “Nơi em về” đến nay, nhà thơ Trần Kim Hoa đã có hơn 30 năm nặng nợ với thơ. Thơ chị neo vào lòng người đọc bởi những chiêm nghiệm, trăn trở đầy xúc cảm…

Thơ dự thi của Huỳnh Minh Tâm

Nhiều đêm ròng, tôi thao thức
Ai thêu dệt vẻ đẹp của đời sống?
Ánh trăng trải thảm vàng trên cánh đồng lúa
Hay đồng lúa đã dâng hiến tình yêu cho ánh trăng trú xứ?

Thơ dự thi của Trần Kế Hoàn

Sóng cúi đầu, biển dâng một tuần hương
Đảo chắp tay trước Quốc Công Tiết Chế
Ngọn bút sắc khảm vào đáy biển
đợi hịch truyền Tổ quốc lại bay lên.

Thơ dự thi của Nguyễn Tấn On

Nhiều khi núi đứng lặng thinh
Một chiếc lá rớt – giật mình – nhớ quê
Rưng rưng lỗi hẹn cuộc về
Thương từng vạt cỏ, bờ đê sông gầy.