Má và Tết

(VNBĐ – Thơ).

Má còn biết Tết nữa không
vạn thọ sân nhà đã nở
con lần tìm về tuổi nhỏ
se se ngọn gió băng đồng.

Thân cò lặn lội bờ sông
bỏ quên một trời giá rét
các con ở nhà ngóng Tết
chiều quê ráng đỏ góc trời.

Bao nhiêu giọt mồ hôi rơi
kết tinh trong ngần hạt gạo
xênh xang trong từng màu áo
nhẩn nha thịt mỡ dưa hành.

Má còn biết Tết nữa không
tháng ngày giờ chung chiêng quá
sự đời cuộn trong chiếc tã
mênh mông vũ trụ chiếu giường.

Tuổi đời nở lộc xót thương
cam chịu ngang bằng thụ hưởng
cát bụi phù du hoang tưởng…
Má ơi Tết vẫn cứ về!

NGUYỄN THƯỜNG KHAM

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Sơn Trần

Ngày trở về, cái cò không còn đậu cọc cầu ao
Sung chát đời sung… mọi chuyện đã thành cổ tích
Tôi thấy mình hóa thành trẻ con hồn nhiên, tinh nghịch
Bên cánh võng  trưa hè thao thiết lời ru.

Nhà thơ Văn Trọng Hùng

Cũng như kịch, thơ Văn Trọng Hùng khá thành công ở cách mượn các nhân vật, các vấn đề lịch sử để nói chuyện thế sự. Gần đây, thơ ông trĩu những buồn vui nhân thế…

Bài học của Sẻ em

Hai chị em chim sẻ mồ côi cùng sống trên một ngọn cau. Sáng nào chúng cũng thức dậy từ sáng sớm hót ríu rít vài câu rồi sà xuống ăn thóc gạo cùng đàn gà…

Lửa tháp

Nàng không biết mình phải bắt đầu từ đâu trên hành trình này. Đọng lại trong ký ức chỉ là một đốm đỏ nhói lên giữa chiều mù sương…