Khu vườn mùa hạ

(VNBĐ – Văn học thiếu nhi). 

Giọt nắng rơi thật khẽ
Chạm khu vườn lửng lơ
Bừng lên màu cổ tích
Bé ngước nhìn ngẩn ngơ!

Bóng nắng thi nhảy nhót
Họa lên muôn dáng hình
Thảm lá màu khúc khích
Khoe những nụ cười xinh

Đám lông tơ vàng óng
Lon ton theo mẹ gà
Từng đốm tròn liếp chiếp
Chơi trong vườn nhẩn nha

Chuồn chuồn kim bờ giậu
Rảo mắt tìm gương soi
Chợt vụt chao chiếc bóng
Bỗng thấy mình nhỏ nhoi…

Trong khu vườn mùa hạ
Một buổi chiều hôm nay
Có bao nhiêu điều lạ
Làm bé cười mê say.

CHÂU AN KHÔI

(Văn nghệ Bình Định số 112 tháng 8.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Về thương vườn cũ

Tôi thích nhất là khu vườn vào độ xuân sang, hè đến. Đi qua mùa đông mưa dầm gió Bấc, khu vườn không còn xác xơ, ướt át mà hồi sinh mạnh mẽ. Vườn ủ men ủ mật, bắt đầu bật mầm xanh lá…

Người dõi theo bên cửa sổ

Bất thình lình nàng quyết định một chuyện. Mẹ anh ta đang ở đó. Nàng sẽ đi qua nhà họ cách đó chỉ một tòa nhà. Nàng sẽ đối mặt với anh ta…

Những người vợ của vua Chiêm Thành

Kinh đô Phật Thệ, nước Chiêm Thành vào một đêm mưa gió giữa năm 1043. Cơn mưa rào xối xả trút nước lên những đền tháp bằng gạch đỏ, uy nghi, sừng sững. Trời tối đen như mực…

Chiếc túi rắc rối

Wally ra bờ sông chần chừ lội qua bên kia dòng nước. Những ngày ở xóm Cầu Vồng chú cảm thấy mình là một phần nơi đây. Chú không nỡ rời đi…