Khóc Chế Mân(*)

(VNBĐ – Thơ). 

(Nhân xem vở Ca kịch Bài chòi “Huyền Trân Công chúa”)

Vung một đường gươm cuối
Như chém vào đen tối
Hoàng đế Chế Mân gục xuống giữa sân rồng
Độc dược đã ngấm vào khắp cả châu thân
Đất trời đảo lộn
Hoàng cung lặng ngắt trống không!

Khoảng khắc này chỉ còn lại Huyền Trân
Khóc chồng thổn thức
Chế Mân ơi!
Không ngã xuống nơi rừng gươm phương Bắc
Không cúi đầu trước vó ngựa Nguyên Mông
Lại ngã xuống giữa triều Trung
Nơi mình làm Hoàng đế!
Kẻ ác người hiền nhìn ra không dễ
Nên hại chúa cướp ngôi từ gian kế cận thần!
Điện ngọc ngai vàng cũng chỉ phù vân
Mà tặc tử thời nào cũng có!

Trang sử ngàn xưa còn đó
Ra khỏi hí trường lòng vẫn còn đau!

(*). Vua Chiêm Thành

VĂN TRỌNG HÙNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Bài hát của bảy giấc mơ

Bảy đêm rồi, trong giấc mơ tôi không biết hình thể nàng ra sao. Chỉ ánh mắt sâu và buồn như giai điệu của điệp khúc Gloomy Sunday ám ảnh tôi cùng với khuôn mặt màu xanh pha sắc tím…

Chái bếp vương mùi khói

Chái bếp nhỏ thôi, vách tường gạch cũ kĩ, lấm lem tro bụi, vậy mà ấm lạ. Đều đặn mỗi ngày, gà vừa cất tiếng gáy, má đã dậy nhóm lửa, ngọn lửa con nhảy tí tách, mùi khói quyện hơi sương cay sè mắt…

Thương những ngọn đồi

Cô quên hết mọi thứ trên đời bây giờ, ngoại trừ điều dường như là tuyệt đối cần thiết: đưa người phụ nữ đó trở lại những ngọn đồi khi bà còn có thể nhìn thấy chúng…