Khi ta nói xa nhau…

(VNBĐ – Văn trẻ). Những ngọn đèn đường,
Những vòng xe
Phố co ro ngày trở gió xao lòng
Bỗng nhớ về những khuya mất ngủ,
trời đầy sao, ngõ vắng
Khi ta nói xa nhau trong biền biệt
Chạm phía nào cũng thấy mênh mông

Mùa đông,
Những ngày dài lang thang tìm một mùi hương cũ
Thời gian là men rượu đắng
Hoàng hôn sóng sánh tràn qua vùng thinh lặng
Chưng cất nỗi nhớ thầm
Ngày mặt trời đi vắng…

Những khuya buồn nhớ một hồi còi da diết
Vọng vào cơn mơ thăm thẳm khôn cùng
Những chuyến tàu ly biệt hay đoàn tụ
Trôi vào hun hút đêm sâu…

(Có toa tàu nào chở ký ức
Xin được ký thác nỗi buồn xưa)

Xin được thứ tha hỡi những đóa hoa nở muộn,
những hàng cây trơ lá
Những chiều tàn đi lạc miền dĩ vãng
Những đêm mưa lòng như sông cạn đáy
Khung cửa khép hờ đợi một tiếng chân quen…

TRẦN VĂN THIÊN

(Văn nghệ Bình Định Xuân Tân Sửu 2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Chùm thơ của My Tiên

Xin hãy treo em lên ngọn gió lang thang
Để em được sống tự do trong ý nghĩ
Sự ích kỷ được sải cánh bay
Và áng mây sẽ xóa đường chỉ tay lầm lỡ
Trả lại em giấc mơ…

Biển quê

Anh có về uống giọt quê xưa
nơi căng phồng cả một thời tuổi trẻ
nơi mẹ khom lưng cạy hà, chiếc nón nhấp nhô 
biển chưa bao giờ lặng lẽ

Hỗn loạn

im lặng nghe đời mặc cả
im lặng trước lời khen chê
im lặng bên bạn bè, bên người thân đang vội vã

Câu xường rám khói

Mây lay bay gầm trời
Mơ nắng vàng chảy trên da chầm chậm
Mường dưới buông dài mái sàn dáng khói
Mường trên hoa trăng chín đỏ dập dờn