Hoàng hôn Chàm

(VNBĐ – Thơ). 

Chiều nhuộm vàng những chiếc lu Bàu Trúc
từng đôi tay mềm kéo hoàng hôn về đất
xoay rồi xoay rồi xoay xoay xoay
mỗi vòng xoay để lại một kiệt tác
đất nung

không phải điệu múa Chăm
đất nung đang múa
giấu những bí ẩn trong từng hạt cát
không vôi vữa
bí ẩn luôn song hành với những người đàn bà
mẫu hệ

hoàng hôn Chàm đỗ trên đỉnh tháp Chăm
mặt trời trôi ngược gió chiều Ninh Thuận
suốt chín thế kỷ
tôi nghe đá nói với gạch:
muốn vĩnh cửu nên bí ẩn một chút!

PHẠM ĐƯƠNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người dõi theo bên cửa sổ

Bất thình lình nàng quyết định một chuyện. Mẹ anh ta đang ở đó. Nàng sẽ đi qua nhà họ cách đó chỉ một tòa nhà. Nàng sẽ đối mặt với anh ta…

Những người vợ của vua Chiêm Thành

Kinh đô Phật Thệ, nước Chiêm Thành vào một đêm mưa gió giữa năm 1043. Cơn mưa rào xối xả trút nước lên những đền tháp bằng gạch đỏ, uy nghi, sừng sững. Trời tối đen như mực…

Chiếc túi rắc rối

Wally ra bờ sông chần chừ lội qua bên kia dòng nước. Những ngày ở xóm Cầu Vồng chú cảm thấy mình là một phần nơi đây. Chú không nỡ rời đi…

Ve & Còng

Nối bước cành phượng kia
Dìu Ve Con lên hát
Ngọn biển chồm vô cát
Bế bạn Còng ra khơi…