Giáp hạt tôi

(VNBĐ – Văn trẻ). Gửi lại quê nhà một dúm rét tháng Ba
dòng Cồn hôm nay hanh hao như bông cỏ đội sương
bến phà cũ ngày ngày xuôi ngược
gầy như khuôn mặt kẻ sang sông

tôi bặm mũi chân trần xuống dốc
mưa xuân rải trắng ang trời
kia mắt mẹ nhòa cay ầng ậc
gói nụ cười bên nhánh sông tôi

gửi lại chị và dăm ba đứa trẻ
tháng Ba ngóng đợi người về
chuyến phà già chòng chành bóng nước
tím một đời xoan rụng triền đê

quê tôi ngày giáp hạt
ruộng khô cằn nứt hom vó hông cha
dòng sông cạn nhô lưng lũ ốc
vàng móng chân run ruột mẹ già

tôi viết về tháng Ba về nơi tôi được đẻ
về bông gạo đỏ như máu đựng tim mình
tôi viết về bờ tre rơm rạ
bóng tôi trôi
về phía cánh đồng ma…

LÊ NHI

(Văn nghệ Bình Định số 110+111 tháng 6+7.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Nỗi sợ

Trong cơn mê, khung cảnh xung quanh tối sầm, mờ đi, hình ảnh duy nhất tôi thấy đó là ba mẹ tôi, họ đang khóc, khóc rất nhiều…

Tự khúc quê

Lâu lắm rồi mình chẳng về qua
Căn nhà cũ, hàng rào quê hoa nở
Hương khói bếp nồng nàn buổi sớm
Tiếng cơm sôi thơm ngát vụ mùa.

Giữa lòng đêm…

Về giữa mù sương rập rờn lửa lạnh
Lộc cộc bánh xe thổ mộ đêm
Phía ấy mùa cỏ khô, gió như xổ lồng kéo từng bầy về núi
Những ngọn gió đói mưa rạc gầy đêm mất ngủ

Bay trên đồi dương liễu

Một con đường mòn vắt ngang như sợi chỉ
Dáng mẹ trong sương trìu trĩu gánh lá khô
Tôi bay trên những ngọn đồi dương liễu