Giao mùa

(VNBĐ – Thơ).

Tháng Ba còn non nắng
La đà thềm xuân xưa
Mùa gặt về hối hả
Ấm áp một giấc mơ.

Cánh đồng đang đợi mưa
Nâng cánh diều cao vút
Để trong từng thớ đất
Ngai ngái hương làng quê.

Giữa màu xanh khu vườn
Nắng vàng phơi màu mật
Con chim theo tiếng hót
Nhặt những sợi tơ trời.

Trong nong lúa vàng phơi
Sợi rơm nằm bối rối
Có làn hương bổi hổi
Vướng câu thề Giêng hai!

Mùa xuân chưa tàn phai
Ngập ngừng chân bước khẽ
Như một cơn gió nhẹ
Dìu nhau về… tháng Tư!

NGÔ VĂN CƯ

(Văn nghệ Bình Định số 97 tháng 5.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người đi nghe gió

Không có gió. Nàng đi tìm cố hương. Không gian trở nên lạnh lẽo vô cùng. Nàng như bình chân ở nơi chốn tâm hồn mà cũng lung lạc nơi đáy sâu tâm hồn ấy…

Bài hát của bảy giấc mơ

Bảy đêm rồi, trong giấc mơ tôi không biết hình thể nàng ra sao. Chỉ ánh mắt sâu và buồn như giai điệu của điệp khúc Gloomy Sunday ám ảnh tôi cùng với khuôn mặt màu xanh pha sắc tím…

Chái bếp vương mùi khói

Chái bếp nhỏ thôi, vách tường gạch cũ kĩ, lấm lem tro bụi, vậy mà ấm lạ. Đều đặn mỗi ngày, gà vừa cất tiếng gáy, má đã dậy nhóm lửa, ngọn lửa con nhảy tí tách, mùi khói quyện hơi sương cay sè mắt…