Em gửi tình em

(VNBĐ – Thơ).

Em giấu tình em
vào sắc hoa xuân
hương cứ thoảng
anh cầm không hết

Nỗi niềm riêng
tơ chiều tím dệt
dưới nắng xuân
vội bước qua cầu

Ai đi tìm người hát “Lý thương nhau”
sóng ru mãi
vườn cau anh biêng biếc
nắng lên rồi
lá trầu em xanh mượt
gió xuân mang
hương bồ kết vơi đầy

Em gửi tình em
theo sắc cỏ cây
nụ đào xuân
thay em lời nói hộ
hương thời gian
xanh ngát tuổi xuân thì.

HỒNG PHÚC

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thấp thoáng bóng diêu bông

Diêu bông đã trở thành chiếc lá định mệnh của đời thơ Hoàng Cầm. Hơn thế, nó mở rộng biên độ ra khỏi địa hạt của mối tình côi thành biểu tượng của hạnh phúc và nỗi đau…

Bà Pelagie

Bà ấy là một người phụ nữ năm mươi tuổi, tóc trắng, có phong thái như bà hoàng. “Bà Pelagie”, họ gọi bà thế dù bà không kết hôn…

Mảnh ghép

Minh về tới ngôi nhà cũ lúc xế chiều. Tiếng sóng biển quen thuộc từ xa vọng lại nghe đến nao lòng. Lòng Minh rưng rưng xúc động…

Con viết cho cha trong một chiều lặng gió

Cha chẳng bao giờ nói về yêu thương
chỉ lặng lẽ dậy sớm hơn bình minh con biết
trước khi tiếng gà cất giọng
trước khi cánh đồng trổ chín
bàn tay cha đã nắm cả vụ mùa