(VNBĐ – Thơ).
Tôi gửi vào bầu trời con đường thẳng tắp
mang tên Tự Do
bất ngờ nhận ra nó bị giam
trong mây mù
của những ngọn núi
nơi chân trời
phía bên kia chân trời là bóng tối
nơi ngự trị những giấc mơ huyền hoặc
thiên đàng
địa ngục…
những giấc mơ đang tan
Những đường cong mềm mại da thịt em
luôn dừng lại bởi những nút thắt
nơi mở lối thiên đàng
xử sở có thật
giấc mơ dành cho bậc quân vương
lẫn kẻ ăn mày
vô giá
huyền bí
xứ sở sinh ra những giấc mơ ám ảnh đời người.
TỪ QUỐC HOÀI
(Văn nghệ Bình Định số Xuân Nhâm Dần 2022)