Điểm mười ngày mới

(VNBĐ – Văn học thiếu nhi). Ông mặt trời thức dậy
Rải tia nắng lên vườn
Lóng lánh những giọt sương
Còn vương trên kẽ lá

Chú chim sâu vui quá
Nhảy nhót trong vòm cây
Chùm hoa bưởi lung lay
Tỏa hương thơm ngào ngạt

Gà trống choai bỗng hát
Lời thân thuộc… ó… o
Mèo con bước co ro
Dậy xem bà nhóm bếp

Trang vở hồng rất đẹp
Cùng em đi tới trường
Ngày đầy ắp yêu thương
Là điểm mười tô thắm.

ĐOÀN TRUNG PHONG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Tường thành mặt trời

Tôi siết tay Xuyến, chạy giữa biển, trong khi nghĩ về căn phòng có mùi nhang khói thấm vào ga giường. Cái sân sáng như sân khấu. Má ở đó, cha ở đó, Lam và mọi người ở đó. Chỉ có tôi là khán giả…

Chiều về trên bến sông quê…

Có những chiều ngồi lặng im cùng sông, chỉ để nhớ về một thời đã qua. Để thấy sông mênh mông mà đời mình thì nhỏ bé. Bến sông tuổi thơ vẫn lặng lẽ bồi đắp phù sa…

Màn chống muỗi

Trước nhà anh có một cái hồ. Rất nhiều muỗi. Đêm tân hôn, anh cùng vợ mắc màn. Họ thả đom đóm vào bên trong. Những đốm sáng xanh mỏng manh bay chập chờn…

Lắng nghe xuân về

Nắng nhảy lò cò trên lá
Lao xao gió chơi trốn tìm
Sóc nâu ngỡ ai rượt đuổi
Giật mình rơi biếc tiếng chim.