Cõi chữ

(VNBĐ – Thơ).

Ở miền biên ngôn ngữ
Trời thoắt đêm thoắt ngày
Chỉ một tôi loạng choạng
Giữa hai vùng tỉnh, say.

Lơ mơ nhập vô thức
Xin “kì thảo dị hoa”
Rồi tỉnh ngay, khắc xuất
Về tâm sáng chan hòa.

Ở miền biên ngôn ngữ
Chơi trò chơi kiên trì
Nhặt – săm soi – sàng lọc
Chín chín phần vất đi.

Một phần trăm còn lại
Vất thêm chín chín phần
May ra còn đôi chút
Nới tầm Mỹ – Thiện – Chân…

Ở miền biên ngôn ngữ
Tôi tận cùng cô đơn
Cõi chữ ơi cõi chữ
Đom đóm bay chập chờn!

NGUYỄN NGỌC HƯNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Giọt lệ nàng An Nhiên

An Nhiên là tiểu thư trong một hào môn dưới triều Chúa Nguyễn Phúc Thuần. Nàng giỏi cầm, kì, thi, họa, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn…

Làng dừa bên bờ sóng

Làng tôi nhìn về hướng biển Đông xanh thẳm. Làng như con thuyền bập bềnh bên triền sóng, là lá chắn cho dãy phố sầm uất của thôn Tân Thành, Tam Quan, Hoài Nhơn xưa…

Khúc hát dòng Lại giang

Vắt mình qua dải đất hẹp miền Trung nhiều nắng gió, dòng mẹ Lại giang như con rồng trườn mình qua bao bãi bồi trước khi hòa vào đại dương mênh mông nơi cửa biển An Dũ…