Cánh chuồn chuồn trong giấc mơ xưa

(VNBĐ – Thơ). Bỗng thấy nhớ giấc chuồn kim trên cánh đồng tháng Bảy
Mơ một giấc mơ thôi mà đi gần trọn vòng đời
Con dế thôi dạo đàn bỏ lại tuổi tôi
Một thời lang thang bên bờ ao tìm xác lá rơi mùa bão nổi
Lá diêu bông vợi vợi những nỗi niềm

Ai bảo người không kịp về buổi đò đông
Con thuyền nhỏ chao nghiêng lạc vào tâm bão
Ai bảo người bỏ mặc hoàng hôn thẹn thùng mờ ảo
Phía trời xa rưng rức một màu mây

Chẳng kịp về cho thỏa những niềm say
Thì thôi nữa đừng hẹn chi lời cỏ may triền đê cũ
Gió sang mùa xui đám mây vần vũ
Mưa ướt cánh chuồn chuồn trong cả giấc mơ xưa.

NGUYỄN HOÀI THANH VĂN

(Văn nghệ Bình Định số 112 tháng 8.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Trắng giấc Diêm Vân

Những cơn mưa trôi dài trong ký ức của Vũ. Cơn mưa xứ biển thoáng chốc ồn ào, thoáng chốc giằng xé, rồi day dứt, gặm nhấm. Muối cứ rỉ ra rồi tan đi, ngấm vào lênh loang nước…

Tường thành mặt trời

Tôi siết tay Xuyến, chạy giữa biển, trong khi nghĩ về căn phòng có mùi nhang khói thấm vào ga giường. Cái sân sáng như sân khấu. Má ở đó, cha ở đó, Lam và mọi người ở đó. Chỉ có tôi là khán giả…

Chiều về trên bến sông quê…

Có những chiều ngồi lặng im cùng sông, chỉ để nhớ về một thời đã qua. Để thấy sông mênh mông mà đời mình thì nhỏ bé. Bến sông tuổi thơ vẫn lặng lẽ bồi đắp phù sa…

Màn chống muỗi

Trước nhà anh có một cái hồ. Rất nhiều muỗi. Đêm tân hôn, anh cùng vợ mắc màn. Họ thả đom đóm vào bên trong. Những đốm sáng xanh mỏng manh bay chập chờn…