Cảm thức

(VNBĐ – Thơ). 

Giữa nhan sắc của ký ức
Năm mới như một hấp lực
bằng thói quen cọ rửa quá khứ
Như muốn xóa quên, như từng loại bỏ
Nhưng ngày hôm qua
bỏ đi không nỡ…

Ký ức đã sao tẩm thực tại
bằng mùi thơm của kỷ niệm

Ngửa mặt nếm xuân
để da thịt rung lên những tín hiệu
Trong lóe chớp của trực giác
Cảm nhận thời gian đang việt dã trong mọi ngõ ngách
của nỗi nhớ…
Đôi khi ta
dài quá cỡ…

Duỗi thẳng mình
Dưới nắng xanh
trong giá rét
giữa mưa phùn ẩm ướt của mùa xuân
để thấy thật rõ mình trong đó
Còn hơn để bàn tay mò mẫm trong đêm
tìm mãi không ra công tắc để bật đèn…

ĐOÀN MẠNH PHƯƠNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…

Bóng cha

Trên cánh đồng…
tuổi ấu thơ cha chở tôi đi
bạt ngàn cỏ xanh, bạt ngàn mây trắng
cha bảo sống phải biết nhìn trời đất

Giấc mơ phai

Vẫn còn đó một mái nhà bình dị
từng chiều nghé ọ gọi hoàng hôn
cha úp lại nỗi buồn trên từng viên ngói vỡ
thời gian đã phủ bóng mờ