(VNBĐ – Thơ). Sóng biển vẫn hiền hòa
Vỗ vào đá
Mơn man bãi cát
Như mọi ngày
Tâm không còn mấy biến động
Những gương mặt thân quen
Lần lượt hiện ra
Kẻ còn người mất
Cuộc sống thật không dễ dàng gì
Tiếng sóng biển
Đều đều an ủi người đi xa
Dìu dặt động viên người ở lại
Lòng biển rộng
Gần gũi bao dung đến vô cùng.
VÕ NGỌC THỌ