Bầy mối trong rừng mưa

(VNBĐ – Văn trẻ).

Bầy mối trở về trong rừng mưa
nơi những mộ phần yên nằm không ai nhìn thấy
chùm rễ đâm xuyên da thịt
xanh lên đất nước tháng năm

Người lính bước ra từ khu rừng
ám ảnh mãi về những bông hoa đã nở
trắng hồn nhiên, trắng thanh thản, trắng mặc khải
như cái chết của cô gái giao liên lúc ngồi hát bên suối
nhớ mẹ cha và mơ khói quê nhà

Người lính bước ra từ rừng mưa
mùi thuốc súng tẩm vào đêm nồng đặc
bầy mối nhen lên ý nghĩ những đêm không bếp lửa
cơn sốt rét dài hơn thập kỷ
cái đói lả lả đường dài

Dưới tàng cây năm ấy lời thề Sát Thát còn ghi
đồng đội cắt rốn cho nhau để sinh ra lần nữa
tiếng súng mắc kẹt vào giấc mơ, đay nghiến từng lời hứa
những đêm rừng thổn thức, khát hòa bình

Trong rừng mưa những người lính mãi mãi không về
hồn cốt các anh lẫn vào cổ thụ
nơi chốn mộ phần không còn vết tích
bầy mối bay quanh quẩn rừng mưa.

TRƯƠNG CÔNG TƯỞNG

(Văn nghệ Bình Định 109 tháng 5.2022)

 

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Biển quê

Anh có về uống giọt quê xưa
nơi căng phồng cả một thời tuổi trẻ
nơi mẹ khom lưng cạy hà, chiếc nón nhấp nhô 
biển chưa bao giờ lặng lẽ

Hỗn loạn

im lặng nghe đời mặc cả
im lặng trước lời khen chê
im lặng bên bạn bè, bên người thân đang vội vã

Câu xường rám khói

Mây lay bay gầm trời
Mơ nắng vàng chảy trên da chầm chậm
Mường dưới buông dài mái sàn dáng khói
Mường trên hoa trăng chín đỏ dập dờn

Trôi trên tầng mây

Nắm chặt tấm vé, cô thả trôi nỗi đau trên những tầng mây. Chắc là ngoài kia, sẽ có khoảng trời thuộc về riêng cô. Không có khổ sở, không có hối tiếc…