(VNBĐ – Thơ). Mon men ra bãi cát
Bằng ngón chân anh quen
Bằng con mắt em liếc
Mà ngày xưa anh thương
Để bây giờ anh nhớ
Cả mây trời yêu em
Em chôn bàn chân mỏi
Anh hạt cát dịu êm
Con sóng chờ em đó
Đợi làm mặn thân em…
LÊ VĂN HIẾU
(VNBĐ – Thơ). Mon men ra bãi cát
Bằng ngón chân anh quen
Bằng con mắt em liếc
Mà ngày xưa anh thương
Để bây giờ anh nhớ
Cả mây trời yêu em
Em chôn bàn chân mỏi
Anh hạt cát dịu êm
Con sóng chờ em đó
Đợi làm mặn thân em…
LÊ VĂN HIẾU
Có lẽ, chỉ khi làm bạn với cây, chứng kiến vòng luân hồi của cây, từ những ngọt ngào mà cây mang lại cho đến những mất mát mà cây nhắc nhở thì con người cũng được trải nghiệm…
Tôi sẽ không kể cho ai về kết quả chẩn đoán. Tôi sẽ chỉ đơn giản là tiếp tục đeo chiếc mặt nạ mà tôi đã đeo suốt nhiều năm nay, ngay cả khi cơ thể bên trong tôi sẽ thối rữa…
Chị ngẩng mặt lên. Lần đầu chị dùng mắt để đối diện với bà Bá. Chị nói câu từ chối bằng mắt, và cũng dùng mắt để van lơn. Đôi mắt của chị đục và mờ dần như chực chờ…
Một dòng sông và người con gái đang trôi. Anh cố gắng chạy theo nhưng không được. Anh muốn cô biết có người đang chạy theo mình…
TẠP CHÍ VĂN NGHỆ BÌNH ĐỊNH ĐIỆN TỬ
CƠ QUAN CHỦ QUẢN: HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT BÌNH ĐỊNH
Tổng biên tập: Trần Quang Khanh
Giấy phép hoạt động tạp chí in và tạp chí điện tử số 17/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 13.01.2023
Tòa soạn: 103 Phan Bội Châu, thành phố Quy Nhơn – Bình Định
Điện thoại:02563.822167 – 02563.822187
Email: vannghebinhdinhdientu@gmail.com
Bản quyền thuộc về tạp chí Văn nghệ Bình Định