Lung linh cánh hồng

(VNBĐ – Thơ). Mỗi ngày
Mặt trời lên từ đường chân trời bên này
Và lặn xuống
Ở đường chân trời bên kia
Đó là quy luật sức mạnh của vũ trụ

Con người
Không nằm ngoài quy luật ấy
Sinh ra từ lòng mẹ
Và biến mất
Về một thế giới khác

Còn lại chăng
Có thể là một trang sách
Một lời nhắn nhủ nhân văn
Một nghĩa cử cao đẹp
Vì con người

Mặt trời
Lên từ đường chân trời bên này
Rồi lặn xuống ở đường chân trời bên kia
Để lại
Những giọt nắng
Những hạt sương
Lung linh cánh hồng.

VÕ NGỌC THỌ

(Văn nghệ Bình Định số 92 tháng 12.2020)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thương những ngọn đồi

Cô quên hết mọi thứ trên đời bây giờ, ngoại trừ điều dường như là tuyệt đối cần thiết: đưa người phụ nữ đó trở lại những ngọn đồi khi bà còn có thể nhìn thấy chúng…

Người đàn bà dưới giếng

Duy tìm kiếm vợ thêm một thời gian nữa rồi đành bỏ cuộc. Mọi người xung quanh chẳng ai nhắc đến vợ Duy, họ dường như đã quên mất chuyện nàng từng tồn tại…

Bóng cha

Trên cánh đồng…
tuổi ấu thơ cha chở tôi đi
bạt ngàn cỏ xanh, bạt ngàn mây trắng
cha bảo sống phải biết nhìn trời đất